Ajaan Lee Dhammadharo
Phra
Ajaan Lee Dhammadharo (1907-1961),
là một trong những vị thiền sư theo truyền thống tu khổ hạnh trong rừng.
***
Chúng ta hạnh phúc hay khổ đau,
tốt hay xấu, tất cả tùy thuộc vào
tâm của mình. Tâm là kẻ điều
hành, là thứ quan trọng nhất trong thân. Đó là vì tâm thức kéo dài và trách nhiệm cho tất cả
những điều tốt hay xấu mà ta làm. Còn thân, nó không biết gì về khổ hay vui, đau đớn hay dễ chịu, và nó hoàn toàn không chịu trách nhiệm cho những
hành động tốt hay xấu của bất cứ ai. Tại sao vậy? Bởi vì thân không bền vững. Nó trống rỗng.
Nói
rằng thân trống rỗng có nghĩa là ngay khi nó không còn hơi thở, bốn trạng thái của đất, nước,
gió và lửa tách rời nhau và trở
lại trạng thái ban đầu của chúng.
Những gì thuộc về trạng thái đất trở về với đất đúng như bản thể của chúng.
Những gì thuộc trạng thái nước
lại trở về với
nước như trạng thái ban đầu của nó.
Những gì thuộc đặc tính của
gió và lửa trở về với bản chất đầu tiên của chúng.
Không có gì về chúng thuộc tính ‘nữ’ hay ‘nam’, ‘tốt’, ‘xấu’. Đó là lý do tại sao chúng ta được dạy:
Hình thể vật chất luôn biến đổi
Thật khó chấp nhận.
Thân vô ngã, trống rỗng, và không
dưới quyền điều khiển của ai. Dầu ta có cố
gắng cấm nó già đi, cấm nó bệnh, và chết, nó không làm theo
ý ta. Nó phải đi theo quy
trình của sự sinh và diệt theo đúng bản
chất của các yếu
tố duyên sinh.
Điều này đúng cho tất cả mọi người.
Nhưng ta không thể nói rằng thân hoàn
toàn là vô
ngã, vì một số yếu
tố ở nó là có ngã. Nói cách khác, ở một mức độ nào đó,
ta có thể kiểm soát chúng. Thí dụ, nếu bạn muốn đi bộ,
thân sẽ đi bộ. Nếu bạn muốn nằm xuống, nó sẽ nằm xuống. Nếu bạn muốn ăn, nó sẽ
ăn. Nếu bạn muốn tắm, nó sẽ đi tắm. Như thế, chứng tỏ thân cũng nằm dưới
sự kiểm soát của
ta. Vì vậy,
thân vừa là anattā vừa là attā.
Dù vậy,
cả hai khía cạnh này đều như nhau trong ý
nghĩa là chúng trống rỗng và không chịu trách nhiệm về những điều
tốt hay xấu mà chúng ta làm.
Cho dù bạn làm điều tốt hay xấu, thân không chịu bất kỳ hậu quả tốt, xấu
nào. Khi ta chết, nó được hỏa
táng và biến
thành tro bụi theo cách nào đó. Nó không chịu trách nhiệm cho hạnh phúc hay khổ đau của
bất cứ ai. Khi ta làm điều thiện hay điều ác, mọi kết quả đều đổ vào tâm. Tâm
chịu trách nhiệm cho
tất cả hành động của ta, và nó cũng là nơi nhận lãnh kết quả. Đó là lý do tại sao Đức Phật dạy chúng ta phải tẩy trừ uế
nhiễm nơi tâm, khiến nó thanh tịnh để
dẫn dắt chúng ta đến hạnh phúc trong tương
lai.
Phương cách gì giúp chúng ta tẩy uế tâm? Chúng ta tẩy uế tâm bằng
sự tịnh hảo -nói cách khác, bằng sự phát triển các phẩm chất thiện lành trong tâm thức, thông qua việc thực hành định tâm. Chúng ta cắt đứt tất cả
những suy nghĩ về
tham, sân và si trong tâm trí,
các triền cái như
là dục ái, sân hận, hôn trầm thụy miên, trạo cữ và hoài nghi. Tất cả những tính chất này là cái làm
uế nhiễm tâm.
Khi tâm bị uế nhiễm theo cách này, chắc
chắn nó sẽ đau
khổ. Nó sẽ hướng đến bóng tối vì chính những hành động đó.
Những
hành động bất tịnh có
thể được chia theo các mức độ tăm tối khác nhau. Một số như bóng tối của
đêm, tức là hoàn toàn không
có bất kỳ độ sáng nào. Một số có màu tối như mây, tức là chúng xen kẽ giữa tối
và sáng, giống như mặt trăng sáng
đôi khi bị mây che phủ. Một số có màu tối như sương mù, che khuất tất cả tầm nhìn
của chúng ta cho
dù ngày hay đêm.
Loại bất thiện xảo thứ ba này
là vô minh,
hay avijjā. Nó luôn che khuất tâm khiến ta
không thể nhận ra đối
tượng nào của tâm là quá khứ,
là tương lai, hay hiện tại.
Đó là lý do tại
sao tâm nhảy từ quá khứ,
đến hiện tại hay
tương lai, khiến nó không thể trụ vững ở bất cứ đâu. Nó không chắc chắn về bất cứ điều
gì. Đây là vô minh.
Do vô minh sinh tham ái, là gốc của tất cả phiền não và đau khổ.
Để thoát khỏi trạng thái sương mù này, chúng ta phải hành thiền,
đoạn trừ những tư tưởng và
khái niệm về quá khứ và
tương lai bằng cách xem chúng là vô
thường, khổ và vô
ngã; quán xét tất cả các uẩn của sắc, thọ, tưởng, hành và thức
đến mức độ không còn quá khứ,
tương lai hay hiện tại.
Đó là khi tâm trí được giải thoát khỏi
những đám mây và
sương mù của các chướng ngại và
bước vào vùng sáng.
Trên thế giới, có hai loại
người. Một loại có đôi mắt tốt. Họ là những người phát triển được các
phẩm chất thiện lành bên trong, vì thế họ có thể nhìn thấy sự sáng chói của thế giới cả ngày lẫn
đêm. Ngoài ra,
còn có loại người không phát triển các phẩm chất thiện lành. Họ giống như
người mù bẩm sinh: dù ánh sáng mặt
trời và mặt
trăng có thể sáng chói, những người này vẫn ở trong bóng tối
– đây là bóng tối trong tâm họ. Đó là lý
do tại sao Đức
Phật dạy chúng
ta loại bỏ bóng
tối trong tâm, giải thoát tâm
khỏi bóng tối, như trong câu kinh Pali:
Kaṇhaṁ dhammaṁ vippahāya sukkaṁ bhāvetha paṇḍito, có nghĩa là, "Đã từ
bỏ những bất
thiện, người trí phát triển tâm sáng sủa." Khi ta phát triển
được ánh sáng nội tâm,
ta có thể sử dụng ánh
sáng đó để chiếu sáng mọi hoạt động của
ta. Điều này sẽ mang lại thành công cho
ta trong tất cả những gì ta làm. Nhưng nếu ta ở trong bóng tối, giống như người
bị mù bẩm sinh, thì những gì ta làm đều khó thành
công trọn vẹn. Thí dụ, tai ta có thể nghe Pháp, nhưng tâm vẫn lang
thang khắp nơi, thì tâm đó có thể bị che
khuất bởi những đám
mây và sương mù của các chướng
ngại.
Đó là lý do tại sao chúng ta được dạy thực hành thiền định, để trụ tâm vào một đối tượng duy nhất. Hãy tự nhủ rằng
những phẩm chất của Đức Phật không
xa rời với các phẩm chất của Giáo
Pháp, và cũng không xa rời với các phẩm chất của Tăng.
Chúng thực sự là một và giống nhau, như câu kinh Pali sau đã dạy:
Buddho dhammo saṅgho cāti nānāhontampi
vatthuto
Aññamaññāviyogā va
ekībhūtampanatthato
"Mặc
dù Phật, Pháp và Tăng có thể là những đối tượng khác nhau, dường như tách biệt với nhau, nhưng trong ý nghĩa chúng thực sự là
một".
Vì vậy khi chúng ta đã tạo được tâm kiên định trong sự tỉnh thức, nó chứa các phẩm
chất của Phật, Pháp và Tăng, tất cả trong một. Đó là khi sự chú tâm của ta đã phát
triển theo chánh đạo.
Vì vậy, sư khuyên
quý vị hãy từ bỏ những
phẩm chất tâm linh bất thiện và thanh lọc
tâm để nó được trong lành, thanh
khiết. Rồi ánh sáng sẽ phát sinh trong tâm quý vị. Bằng
cách này, chắc chắn là
quý vị sẽ trải nghiệm được sự an
bình, hạnh phúc,
như đoạn Pali sau đây khẳng định:
Citte saṅkiliṭthe duggati pāṭikaṅkhā.
Citte asaṅkiliṭsugati pāṭ ikaṅkhā.
“Tâm ô uế, sẽ đưa ta đến chỗ xấu ác. Tâm thanh tịnh, sẽ đưa ta đến chỗ an
vui”.
***
Diệu Liên Lý Thu Linh 7.2021
(Chuyển ngữ theo Brightness Within trong sách
Starting Out Small: Tập hợp các bài pháp
thoại dành cho người mới tu
thiền, do tỳ kheo Thanissaro chuyển ngữ từ Thái sang
Anh, 18 Tháng 5, 1958).
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét